Saturday, June 27, 2015

Tản Mạn Trời Mưa



Photo: Hoangdungdc
      
    
Hôm nọ tôi bỗng thấy khoái, khi đi tham dự buổi giới thiệu Phim Thảm Họa Bắc Thuộc của Việt Nam Film Club do Nhà Việt Nam tổ chức tại James Lee Community Center.

 Khi ra về có một cô gái cố đuổi theo và: 

   -        Chào chị Hoàng Dung.
   -        Ai zậy ta, tại sao có người biết mình, mà mình không biết người ta vậy chứ ?
   -        Em là Bình An đây.
   -        A… Trịnh Bình An người viết script cho “Thảm Họa Bắc Thuộc” đây mà, thật hân hạnh biết em...
         (và bla…bla…nhưng không nhiều)

Không nhiều nhưng “em” đã ở lại cùng ta. Tôi có một thói quen là khoái ai, khoái cái gì thì phải tìm hiểu bằng được, tìm cho ra l những gì thuộc về người ấy, thuộc về điều ấy…
Tôi bắt đầu tìm hiểu về Trịnh Bình An. Tìm không mấy khó, cứ Google là ra hết. Và tôi còn chợt nhớ ra hình như là em hoặc một tác giả nào đó cũng có cái tên An, người đã lấy cả sự đau đớn lẫn nức nở của tôi qua câu truyện ngắn về người lính ở chiến trường IRAQ đã quên thân mình cứu lấy đồng đội (?)

Em sinh 1962 thua tôi sáu tuổi, tôi buột miệng kêu:
- Chời !!! ch thua có sáu tuổi mà sao giỏi quá chừng vy ta 
Tôi tự so sánh mình với em! cũng giống như một số người tự so sánh bản thân mình với Tổng Thống Obama rằng:
Tôi bằng tuổi ông ấy đấy, nhưng sao ông ấy làm Tổng Thống mà tôi chỉ là... phó thường dân vậy chứ!  ( hì..hì..nói chuyện nghe sao huề vốn quá)
Những bài phê bình em viết về Bài Này, Nhà Văn kia, văn phong thật linh động mạch lạc, như lời em nói… đọc thấy thật “thống khoái”.
Em nói tới Văn Nhân này Thi Hào kia, khiến tôi hơi khớp. Thấy sao toàn Cổ Thụ, thấy sao toàn Tinh Hoa, nghĩ tới bản thân mình bỗng thấy ngại quá, mình cứ hay viết “lăng nhăng lít nhít ”. Thỉnh thoảng còn “bị” gọi là nhà Zăng, nhà thơ nữa chứ, thiệt…không biết có nên tiếp tục lằng nhằng nữa không?
Nhưng tôi chợt nghĩ, trong khu vườn Văn Chương, Chữ Nghĩa đó chẳng lẻ chỉ có toàn Cổ Thụ và Kỳ Hoa Dị Thảo thôi sao?  Phải nên có thêm những bông hoa, những cỏ dại nữa mới thêm phần phong phú và độc đáo chứ.

Trong đám bông hoa, cỏ dại đó tôi xin chọn làm hoa... “Cứt Lợn” ha..ha.. 
Tên hoa nghe có v thô thiển quá phải không? Nhưng may quá nó còn có cái tên là Ngũ Sắc nữa, hoa gồm có nhiều đóa nhỏ li ti và có tới năm màu thật “lộng lẫy” Ghé mủi cũng có chút hương thơm, nếu túm lấy nhấc những đóa hoa nhỏ li ti đó ra khỏi đài hoa, kê vào miệng hút thử chút mật sẽ thấy mùi vị rất dịu ngọt và... tôi trong một lúc nào đó cũng đã từng được gọi là Nhà Văn Sắc Màu.

Hoangdungdc  06/27/12015


Hoa Cứt Lợn (net)



No comments:

Post a Comment