Tuesday, September 29, 2015

Sống trong mơ







Hoangdungdc ( Cell pic)





Thường thường khi nghe ai đó nói: cái anh chàng này hay cô nàng kia chỉ toàn “sống trong mơ” thì minh có thể hiểu rằng: người đó sống không thực tế, suốt ngay mơ mộng những chuyện viễn vông…
Nhưng nếu bạn thật sự một lúc nào đó, được nằm mơ và giấc mơ đó giống y như thật, có mùi vị và có cả cảm xúc hẳn hòi thì lúc đó bạn mới hiểu rõ tại sao có câu nói ”Sống Trong Mơ”.

Tôi là người thường hay nằm mơ, những giấc mơ có đôi khi tuyệt đẹp, thấy toàn những cảnh tượng mình chưa từng thấy lúc thức, gặp lại những người đã lâu lắm mình không còn nghĩ đến, thật vui. Rồi lại có đôi khi gặp những chuyện buồn đến nỗi khóc sướt mướt, thức dậy rồi vẫn còn thấy nước mắt chảy ròng ròng, thức dậy rồi vẫn còn nhớ như in. Mấy người bạn khuyên tôi nên ghi lại những giấc mơ ấy, biết đâu có lúc lại chẳng dùng đến. Thí dụ như in ra thành cuốn sách chẳng hạn hì..hì…

Như hôm qua thì quả thực tôi đã nằm mơ Một giấc mơ mà tôi đã được sống thực trong ấy. Một giấc mơ có đầy đủ cả mùi vị, lẫn cảm xúc và hôm nay tôi muốn ghi lại.
Tôi mơ thấy anh (người yêu của tôi) thoạt đầu mặt mũi anh trông hơi dị dạng, giống như tranh vẽ của Picasso. Tôi có phần hốt hoảng, làm sao mà một bên mắt lại sâu hoắm như không có tròng, mắt bên kia thì già nua méo mó đăm đăm nhìn tôi, vạt tóc trên trán trắng toát dài rũ xuống mặt. Hình dáng thì không phải là anh, nhưng sao... tôi cứ cảm thấy đó là anh. 

Bỗng nhiên thoắt một cái, tôi lại nhìn thấy anh với hình dáng mà tôi hằng quen thuộc.  Nhưng trông thật ốm yếu, anh nhìn tôi âu yếm, mắt anh vừa chạm nhẹ đến con người tôi, thì từ cổ họng tôi bỗng trào ra một vị ngọt thật ngọt như mật ong. Một vị ngọt mà lúc thức mỗi khi kề cận bên anh tôi đều cảm thấy, kể cả lúc ở xa thật xa anh, tôi quay quắt nhớ anh và thèm hôn anh, trong cổ họng tôi cũng lại tiết ra một vị ngọt thật ngọt như thế.   
Nghĩa là khi thức hay trong giấc mơ tôi đều có cái cảm nhận giống hệt nhau. 

Trong giấc mơ tôi thấy cảnh vật lôi thôi luôm thuộm. Chúng tôi một đống người, trong đó có tôi, có anh, có các con các cháu dâu rể của anh và đặc biệt là có Phượng người em gái của anh. Phượng người em gái mà tôi thỉnh thoảng nghe anh thoáng nói đến và chưa hề gặp mặt trong thực tế bao giờ Tất cả bằng ấy đang chen chúc trong một cái chòi lá chật hẹp giống như… Nhà Mẹ Lê (trong truyện Thạch Lam) vậy.  
Nhưng khi nhìn ra phía bên ngoài, tôi lại thấy bầu trời thật trong veo, bao la một mầu xanh ngăn ngắt, thật tuyệt đẹp. Trong mơ tôi và Phượng thân thiết lạ thường, nói năng tíu tít, anh nhìn ngắm chúng tôi chẳng nói gì.

Kế đó tôi lại thấy mọi người biến mất. Chỉ còn lại tôi và anh đang nằm cạnh bên nhau, trên một đống rơm vàng óng, chói chan bởi ánh mặt trời. Anh lại còn đang nhìn sâu vào mắt tôi, một cái nhìn mà trong thực tế anh ít khi nào dành cho tôi. Ánh mắt ấy đang nói với tôi thật nhiều. Tôi đã nhận lấy bằng tất cvô vàn thương yêu. Tôi cũng hiểu rất rõ anh muốn nói gì Anh nắm lấy tay tôi xiết thật chặt, và tôi nhìn thấy anh, thật già nua, thật ốm yếu, thật...đau lòng tôi quá sức. Và tôi ngửi được cả mùi thơm của rơm.


Hoangdungdc 09/29/2015