Wednesday, September 7, 2016

Mùa Thu 2016





Thật tự nhiên



Có một người đàn bà
sống gần hết cuộc đời
lúc nào cũng cảm thấy như mình đang ở trong một khoảng trống
im lặng, lạnh lẽo, vắng vẻ
chung quanh hình ảnh thật lung linh, huyền ảo, mờ nhạt
như qua một làn sương mỏng.

Người đàn bà từ trong khoảng trống
im lặng, lạnh lẽo, vắng vẻ ấy
nhìn thấy được chính mình
sinh ra, lớn lên, lấy chồng, đẻ con
suốt một đời vật vã
và cứ mãi trông chờ, tìm kiếm
một điều gì đó rất đổi mơ hồ
một ai đó không rỏ bóng hình.

Người đàn bà từ trong khoảng trống
im lặng, lạnh lẽo, vắng vẻ ấy
suốt một đời luôn cảm thấy mình bơ vơ, lạc lõng, một mình.

Một hôm người đàn bà bỗng
nghe được một giọng nói vô cùng quen thuộc
ngay tức thì, người đàn bà cảm thấy
có một giòng nước thật nóng
chảy suốt từ đỉnh đầu
lan dần khắp c châu thân
thật nóng, thật ấm
Người đàn bà không còn cảm thấy mình bơ vơ, lạc lõng, một mình.

Người đàn bà vội dùng hết sức mình
vén màn sương mỏng bước ra
người đàn bà nhìn thấy
mặt trời rọi xuống, với muôn ngàn tia nắng ấm
người đàn bà nghe được
cả tiếng chim hót líu lo
người đàn bà nghiêng đầu
nhìn theo đôi sóc, đang rượt đuổi nhau ở góc vườn
ở trên cành cây, hình như có cả một tổ chim
tất cả đang bừng bừng sức sống.

Người đàn bà còn nhìn thấy rất rõ
căn nhà có những bậc thềm màu đỏ
sau cánh rừng thưa, dưới bầu trời mùa thu rực nắng
lá vàng hực hỡ, có cả con nai nhỏ khờ khạo
thật thân quen.

Người đàn bà nhẹ nhàng mở cửa bước vào
tiếp tục sống
cuộc sống đứt đoạn từ kiếp trước
thật tự nhiên.
  

Hinh anh: Ha Nguyen


 
Hoangdungdc



No comments:

Post a Comment